Kính bạch Sư Phụ,
Nếu một người biết tu tập, tự thấy rằng mình đang bước vào một nghiệp chướng rất sâu dầy, thì người đó phải làm cách nào để chiến đấu với nghiệp chướng của họ?
Thầy đã nhấn mạnh rất nhiều lần đến vòng nghiệp lực. Phải biết rõ vòng nghiệp lực thì mới phá vòng nghiệp lực được. Không hiểu rõ được nó thì khó lòng phá nó được.
Thật sự ra, đối diện với nghiệp lực cũng không có gì là khó khăn. Chiến đấu với nghiệp lực cũng không phải là một điều khó thực hiện. Nhận chân ra nghiệp lực tức là biết nó đến! Biết được sự mất dạng của nó tức là biết nó đi! Biết được nó đến hay đi, chính là nhờ ở tâm phẳng lặng.
Kính bạch Sư Phụ,
Người ta thường nói: tu tập để cho tiêu nghiệp ... nhưng bằng cách nào để tiêu được nghiệp?
Người tu tập phải hiểu một cách tường tận về vòng chu kỳ của nghiệp lực thì mới có thể áp dụng vào đường đời lẫn đường đạo được. Nếu không làm đúng điều đó, việc tu tập sẽ khó đem đến kết quả như ý muốn.
Tu chân chính là luôn kiểm Tâm, Ý, Tánh. Tâm lúc nào cũng phẳng lặng, Ý không vọng động, Tánh không khởi lên, thì nghiệp chướng sẽ khó lòng trỗi dậy để quấy phá.
Kính bạch Sư Phụ,
Con phải làm sao để giúp cho một người bỏ đi ý nghĩ tự tử?
Con nên nhớ rằng, một người trong đầu lúc nào cũng bị bao quanh bởi ý nghĩ tự tử, đó cũng là một nghiệp chướng.
Người tu tập đúng mức, đúng phép, luôn luôn phải kiểm từng lời ăn tiếng nói, phải kiểm soát từng tư tưởng một. Không thể nói bất kỳ những gì ở ngay miệng của mình, mà phải nói những gì từ trong tâm của mình xuất ra thì mới được. Tự trong tâm của mình xuất ra thì những điều đó mới là những điều chọn lọc, đáng nói. Còn những điều ở ngay miệng của mình là ma chướng của mình...
Đầu mối của nghiệp chướng là sự bất cần. Chính vì sự bất cần cho nên không thể lắng nghe được những lời đúng, những lời khuyên. Vì vậy, mới sanh ra những chuyện không hay. Chớ nếu nghe theo lời đúng, lời khuyên, thì làm gì có việc những chuyện không hay xảy tới?