Thế nào là Chấp? Chấp có nghĩa là ôm lấy, là cầm giữ, là nắm chặt. Một người ôm lấy, giữ lấy, nắm chặt lấy một vật gì, một lời gì, một hành động gì, một tư tưởng gì, thậm chí một tình cảm gì, sẽ khư khư không muốn rời ra, không muốn thả xuống và bất kỳ ai đụng chạm đến vật mà người đó ôm chặt, nắm chặt đều bị một phản ứng rất là mạnh bạo, đôi khi có thể đi đến những việc đáng tiếc.
- Người chấp tánh là người giữ mãi cái tánh của mình không thay đổi, dù cho bất kỳ một lời khuyên nào cũng đều nhất quyết không thay đổi.
- Người chấp ý là khi ý kiến của mình đưa ra, bắt buộc kẻ khác phải theo, dù cho một ý kiến khác hay hơn cũng vẫn không thể nào thay thế được.
- Người chấp một tình cảm thì cái tình cảm đó phải là như vậy, không thể thay đổi. Nếu có sự thay đổi, người đó sẽ có thể nổi cơn điên.
- Kẻ chấp lời là lời nói của người đó đưa ra, luôn luôn bắt buộc kẻ khác phải tuân hành, nếu không tuân hành sẽ có những việc không hay xảy tới.
Thầy lấy thí dụ sau đây:
VÔ THƯỜNG là một từ ngữ mà chúng sanh thường hay nói đến nhiều nhất, nhưng chúng sanh có thật sự hành động vô thường hay không? Và đã nhận thức về vô thường như thế nào?
Cái gì mà mình không vừa ý, không thành tựu được, hoặc thành tựu không đúng ý, thì cho là vô thường; thế thì cái gì đúng ý thì mình sẽ gọi nó ra sao? Chắc chắn rằng không thể gọi là vô thường được!
Hai người đang tranh giành nhau một vật gì đó, kẻ thua cuộc thì cho vật đó là vô thường. Nhưng kẻ thắng có gọi đó là vô thường hay không? Người thắng sẽ cho đó là hữu thường, vì nếu không hữu thường thì làm sao có việc đem sức lực ra để tranh đoạt nó cho được. Còn người thua cho đó là vô thường để tự an ủi mình và ngăn đi niềm đau mất mát một cái gì mà mình mong cầu, mình mong mỏi mà không được.