Khi những suy tư của mình được tỉa hết những cành lá úa, lá chết, chỉ đơn thuần còn lại những cành lá tốt tươi thì lúc đó "Cây Trí Huệ" mới bắt đầu sum suê, đâm chồi nẩy lộc. Cho nên, người tu tập phải lấy Trí Huệ làm đầu. Có Trí Huệ mới có thể tư duy đúng, một khi tư duy đúng thì sẽ hiểu rõ được, phân biệt được điều hay lẽ phải, điều đúng, điều sai, điều nên làm và điều không nên làm. Nhờ có Trí Huệ mà việc giao cảm với chư Phật và Bồ Tát mới có thể thành tựu được.
Nhưng Trí Huệ từ đâu mà có?
Đó chính là kết quả của sau bao năm tu tập! Trong những pháp Sám Hối, hành giả nương nhờ vào mỗi danh hiệu Phật, đem tâm thành sám hối ba nghiệp tội, cầu xin chư Phật và Bồ Tát ban cho Trí Huệ. Khi trì Chú, khi niệm Phật thì câu thần Chú, câu niệm Phật cũng đều giúp cho hành giả tăng thêm Trí Huệ. Nhưng một điều rất căn bản phải luôn ghi nhớ: khi sám hối, khi trì Chú, khi niệm Phật, đều phải với một Tâm Bình thì mới có thể phát sinh Trí Huệ. Một Tâm không an ổn, luôn vọng động thì rất khó lòng có Trí Huệ phát sinh.