Năm cũ bước qua mang đi nhiều phiền não, mang đi nhiều bực bội, không làm cho chúng sanh cảm thấy thơ thới trong lòng. Cũng một năm qua, lại cũng có kẻ vui hỷ hạ vì mang đến một thắng lợi cho mình. Bên được, bên thua, bên buồn đau, bên hỷ hạ. Nói tóm lại, dù vui hay buồn, dù được hay mất, dù có hay không, tất cả đều là Không. Không có gì tồn tại, không có gì hiện hữu. Sự tồn tại, sự hiện hữu cũng chỉ là một mỹ từ. Nhưng đó là những bậc thang bắt buộc chúng sanh phải lần lượt bước qua để mới đến được bên bờ Không.
Tuy nhiên, bước chân đi qua có khi đạp lên Hữu, có khi đạp lên Không, có khi đạp lên Vui, có khi đạp lên Buồn, có khi đạp lên Hợp, có khi đạp lên Tan. Mỗi nấc thang, mỗi bước đi, thể hiện tất cả tấm lòng của một chúng sanh không ngoài Hỷ, Nộ, Ái, Ố, Dục-lạc, Ai, Bi. Chúng sanh cứ tiếp tục, tiếp tục trong từng bước một, và quanh quẩn bên lục dục thất tình, không bao giờ bước ra khỏi 7 bước.
Từng tháng năm này đến tháng năm khác, từng năm mới này đến năm mới khác, tiếng “Mới” chỉ là một mỹ từ khoác lên một thân xác mỏi mệt, cằn cỗi, già nua. Biết đến bao giờ thân xác đó được xanh tươi tốt đẹp, một sự tốt đẹp tự nhiên, một sự tốt đẹp mỹ miều, một sự tốt đẹp đầy sinh lực? Vì chúng sanh quanh quẩn trong chỉ có 7 bước mà thôi, cho nên không thể nào tìm được một hình hài tươi đẹp. Muốn bước ra khỏi 7 bước này, muốn có được một hình hài tốt đẹp, đầy sức sống, đầy nhiệt huyết, đúng nghĩa của một hình hài, không gì ngoài việc phá bước đi của mình! Không đạp lên 7 bước, mà bắt buộc phải cất bước lên cao. Khi cất bước lên cao thì sẽ được ung dung tự tại, không còn vướng bận 7 bước chân bên dưới. Lúc đó, đừng nói gì đến 7 bước, mà khoảng trời rộng bao la sẽ là vùng hoạt động của chính mình. Một sự an nhiên tự tại, một sự hồi sinh sống động, một sức sống tràn trề, tất cả mọi thứ bắt nguồn từ hai chữ Tu Tập mà thôi.
Bước vào con đường tu tập là tránh bước vào cái vòng lẩn quẩn của 7 bước chân; sẽ tìm được sự hồi sinh của một thân xác già nua, cằn cỗi; sẽ tìm được sức sống của một tâm linh thơ thới. Do đó, những gì khổ đau, buồn tủi, những gì không tốt đẹp, không may mắn của một năm qua, tất cả được dừng bước, không tiếp tục đi trên con đường đó nữa, mà từ đây bước vào một con đường tốt đẹp hơn, bắt đầu một cuộc đời tu tập giúp cho mình thoát khỏi 7 bước thăng trầm không lối thoát, và để đi tìm một hướng đi nhiều an nhiên tự tại.
LacPhap.com không khuyên bảo các chúng sanh thoát ly gia đình, thoát ly cuộc sống. LacPhap.com chỉ ân cần mời gọi chúng sanh hãy bước vào con đường tu tập để tìm thấy một sự an bình cho tâm linh của mình, và dọn cho mình một con đường tương lai đầy tự tại, thoát ra khỏi sự chật hẹp, lẩn quẩn, không lối thoát của 7 bước thất tình; vì đó là những bước đi đầy chông gai, đầy khổ ải, đầy sân hận và ngập tràn nước mắt. Chọn một con đường với nhiều tiếng cười, với nhiều sự an bình, với nhiều sự an tịnh, để rồi từ đó thong dong trên bước đường thăng hoa.
Lời Pháp Đầu Năm cầu mong tất cả chúng sanh hiểu được sự quan trọng và sự rất cần thiết của hai chữ Tu Tập, vì đó là một cái Phao để cứu vớt chúng sanh thoát khỏi những thăng trầm, những đau khổ, những đen tối và hơn thế nữa, thoát khỏi một vòng nghiệp lực càng ngày càng thắt chặt, mà muốn tháo gỡ nó chỉ có con đường duy nhất là Tu Tập mà thôi.
LacPhap.com cầu mong tất cả chúng sanh Tâm luôn trụ vào hai chữ An Bình.