Ánh hào quang xuất phát từ đâu?
Xuất phát từ ở trí huệ. Càng có trí huệ, hào quang càng dầy đặc. Cho nên, phải giữ tâm bình khi trì Chú, niệm Phật thì trí huệ mới phát sáng. Trí huệ phát sáng, tức là hào quang phát sáng. Tu tập cũng phải đi kèm với quán tưởng. Thiếu quán tưởng, khó lòng tạo cho mình một đạo lực vững mạnh được.

Kính bạch Sư Phụ,
Có cách nào bảo vệ thân con không bị tổn hại do việc thư ếm không?
Cái gì bảo vệ cho bản thân mình? Chính là ánh hào quang. Đó là một vật duy nhất dùng để bảo vệ bản thân mình. Ánh hào quang từ đâu mà có? Đó là do công năng tu tập tích tụ mỗi ngày một ít, khiến càng ngày càng dầy ra.

Người tu tập đúng mức, đúng phép, luôn luôn phải kiểm từng lời ăn tiếng nói, phải kiểm soát từng tư tưởng một. Không thể nói bất kỳ những gì ở ngay miệng của mình, mà phải nói những gì từ trong tâm của mình xuất ra thì mới được. Tự trong tâm của mình xuất ra thì những điều đó mới là những điều chọn lọc, đáng nói. Còn những điều ở ngay miệng của mình là ma chướng của mình...

Đầu mối của nghiệp chướng là sự bất cần. Chính vì sự bất cần cho nên không thể lắng nghe được những lời đúng, những lời khuyên. Vì vậy, mới sanh ra những chuyện không hay. Chớ nếu nghe theo lời đúng, lời khuyên, thì làm gì có việc những chuyện không hay xảy tới?

Kính bạch Sư Phụ,
Người đời thường trọng hình thức, tất cả lễ nghi cúng vong là cho người sống thấy và nghe. Muốn giúp cho vong linh, mà người bình thường không giao cảm được thì làm sao nói cho họ nghe?
Từ xưa đến nay việc siêu độ cho một vong linh rất ít ai làm cho đúng. Vì vậy, mà số vong linh được cứu vớt cũng không nhiều lắm đâu. Cho nên phải biết cách thức để cứu độ vong linh, thì như vậy sẽ đem đến một phước đức vô lượng vô biên.
Muốn cho một vong linh nghe lời của chủ lễ, tôn trọng chủ lễ, thì người chủ lễ trước tiên phải có một tư cách đứng đắn. Kế đến, người chủ lễ phải biết tu tập. Một khi tu tập, là sẽ tạo cho mình một ánh hào quang. Vong linh nhìn vào, thấy rực ánh hào quang, vong linh tức khắc sẽ nghe theo.
